Ma thổi đèn - Tập 8 - Vu Hiệp Quan Sơn - Thiên Hạ Bá Xướng (MC Nguyễn Thành)
Cuốn sách phong thủy dở dang - kỳ thư đệ nhất ...
Xem thêm...Bạn thích nghe audiobook, truyện audio? Bạn muốn chia sẻ truyện do chính mình đọc hay những truyện bạn biết đến tất cả mọi người? Hãy chia sẻ audio đó tới YêuAudio. YêuAudio rất mong nhận được nhiều YêuAudio từ các bạn. Các bạn gửi truyện đến YêuAudio theo địa chỉ email: [email protected]. Mọi người đang chờ đón truyện của bạn!!!
Cảm khái biết chừng nào!
Từ những chú bé chăn trâu trở thành những người lái loại máy bay chiến đấu tối tân nhất. Từ một lực lượng vũ trang mà rất nhiều thành viên còn phải chiến đấu bằng giáo mác trở thành một quân đội có không quân rất hẳn hoi.
“… Ta là đàn chim bay trên cao xanh (…)
Ðây đó hồn nước ơi!
Không quân Việt Nam vút trên ngàn mây gió (…)”.
Giấc mơ của Văn Cao năm 1945 đó. Chỉ hai thập kỷ sau, đã trở thành hiện thực.
Còn đêm, những chuyến ô-tô chật ních đã nối đuôi nhau tấp nập chở ra sân bay từng đoàn các thợ máy, kỹ sư, các cán bộ và chiến sĩ quân giới, quân nhu, thông tin, khí tượng, tham mưu… Trên các đường băng thênh thang thẳng tắp, qua lại bóng những chiếc xe vận tải quân sự, mỗi chiếc xe lại dắt theo một chiếc máy bay phản lực như con chim rất to, đuôi vểnh cao, ngoan ngoãn im lặng lăn từ từ đến chỗ xếp hàng, mỗi khi qua gần một ngọn đèn điện thì lại loáng lên những vệt sáng. Từng tổ thợ máy đã xúm xít chung quanh những con nhạn chiến, những chiếc xe phát điện kéo vòi lòng thòng lần lượt đến trước từng chiếc máy bay. Rồi trong bóng tối người ta nghe một tiếng động cơ nấc nhẹ và chỉ một giây đã gầm lên như sét nổ rung chuyển đêm tối, trong lúc một luồng lửa phụt đỏ rực làm cho tất cả chung quanh sáng lung linh lên. Đầu đường băng lòe ra luồng lửa của một chiếc máy bay khác, rồi một chiếc nữa, lại chiếc nữa, lại chiếc khác, rồi một chiếc khác nữa, lại chiếc nữa, lại chiếc khác, trong chốc lát cả cái sân bay đã gầm thét náo động một góc trời.
Bấy giờ là lúc chuyến xe “ca” bắt đầu đón những người lái có nhiệm vụ cất cánh buổi sớm.
Cũng như nhiều ngày khác, hôm ấy, từ trước sáng Lương đã cùng các bạn anh ngồi chờ ở “bến xe ca”. Trời bữa nay nhiều gió, vài giọt mưa lất phất bay qua cái vòng sáng quanh cột đèn. “Bến xe ca” thật ra chỉ là một ngả ba đường, nơi đây anh em đã kiếm ít hòm gỗ đóng hai ba chiếc ghế dài để ngồi đợi xe. Cả khu doanh trại chung quanh còn tối om im lìm. Phía xa chỉ có một căn nhà đã bật đèn, qua cánh cửa mở người ta thấy bên trong nhà đỏ rừng rực, trong cái ánh đỏ ấy như bơi ra bơi vào những bóng người lúi húi bận rộn: đấy là nhà bếp lúc này đang hoạt động im lặng nhưng ráo riết. Dưới chân cái cột đèn, mấy anh em trong biên đội của Lương vừa ngồi đợi xe, vừa nói chuyện với nhau.
- Ô mưa thật các cậu ạ!
Biên đội trưởng Bản, người tròn như hạt mít, đi đi lại lại, đưa bàn tay ra hứng những giọt nước mưa và nhìn lên bầu trời đã hơi lờ mờ sáng dần trên đầu họ.
- Không lo đâu, anh Bản!
Sáu ngồi xổm trên vệ cỏ, gù gù cái lưng, ngửa mặt lên trông trời và nói tiếp:
- Mưa bóng mây qua quít vài giọt thôi.
Những giọt mưa lúc này bỗng lộp độp rơi nặng hơn. Chiếc xe ca của họ đã đến. Đó là một chiếc ô-tô vận tải, khoang sau bỏ ngỏ. Cậu lái xe thò đầu ra ngoài ca-bin:
- Các đồng chí đại đội bốn lên đi.
Trong mấy phút chỉ nghe tiếng giầy lạo xạo trên sỏi rồi lộp cộp va vào thành xe. Cùng lúc ấy lạch phạch chạy tới một chiếc bình bịch nhỏ đèo theo anh chính trị viên đại đội ngồi vắt vẻo đằng sau. Trên chuyến xe ca sắp chuyển bánh rộn lên những tiếng reo vui vẻ:
- Anh Khải hôm nay đi trước chúng tôi à?
- Anh Phúc ơi, cẩn thận, chớ có đánh ngã chính trị viên của chúng tôi đấy.
- Không lo, cơ quan tham mưu lái thì nhất định đảm bảo chứ! Các đồng chí đi sau nhé!
Tiếng cười của Khải vọng lại, cái bình bịch con đã vọt lên trước.
Lương leo lên xe đến ngồi cạnh Toản, đồng chí trẻ nhất đại đội và là người lái cùng biên đội với anh. Chiếc ô-tô bắt đầu lắc mạnh, chạy đi trên con đường đá ven đồi. Toản móc túi áo lấy bao Điện Biên, họ chụm đầu vào nhau, bật lửa châm thuốc lá.
- Mai cậu Lương đi phép đấy à?
- Ừ, mình được hai ngày.
- Hơi vội nhỉ?
- Bây giờ, thế là nhiều lắm rồi còn gì nữa. Đào nó ở cũng xa, nhưng mình cũng đủ thì giờ ở lại được một buổi tối. Chỉ phải chịu khó đạp xe mấy chục cây từ bến ô-tô trên huyện về chỗ hai mẹ con cô ấy.
- Từ ngày về trung đoàn, bây giờ cậu mới về thăm nhà đấy nhỉ?
- Ờ, kể ra là từ ngày mình vào bộ đội, cuối năm năm chín.
- Cậu đã nghĩ đem quà gì về cho thằng cháu chưa?
Lương cười:
- Có chứ! Mình đã gọt cho nó một chiếc Mích con.
Hãy chia sẻ cảm nhận của bạn
Audio gần đây
Mèo Con Xa Mẹ - Nguyễn Thị Thanh Bình
Người Đi Bán Nắng – Minh Mẫn
Tình Yêu Và Lẽ Đời - Trần Bảy
Tình Hoang Vắng - Nguyễn Hữu
Đời Có Bao Nhiêu Lần Cho Ta Đôi Mươi - Huỳnh Tuấn Anh, Nguyễn Duy Quyền (Update Phần 2)
Long Đong - Nghiêm Lệ̣ Quân
Chọc Tức Vợ Yêu - Mua 1 Tặng 1 - Quân Quân Hữu Yêu (Update Chương 25)
Cô Phương Bất Tự Thưởng - Phong Lộng (Update Phần 13)
Dụ Quân Hoan – Thánh Yêu (Update Phần 39)
Cáo Sa Bẫy Cáo – Sâu (Update Chương 11)
Nữ tướng Lương Hòa - Thanh Giang
Bụi Trong Ngực - Huyền Thu
SCI Mê án tập - Nhĩ Nhã - Vụ án thứ 9 - Hung thủ tình yêu
Mạc Phụ Hàn Hạ - Đinh Mặc (Full)
Bản sắc anh hùng - Tập 2 - Kim Lưu (Cập nhật phần 04)
Mắt Biếc - Nguyễn Nhật Ánh
Vượt Qua Lôi Trì - Diệp Lạc Vô Tâm
Tướng Quân Ở Trên, Ta Ở Dưới - Quất Hoa Tán Lý
Ngang Qua Thế Giới Của Em - Trương Gia Giai
Trầm Hương Tuyết - Thị Kim (Cập nhật tập 21)