Ma thổi đèn - Tập 8 - Vu Hiệp Quan Sơn - Thiên Hạ Bá Xướng (MC Nguyễn Thành)
Cuốn sách phong thủy dở dang - kỳ thư đệ nhất ...
Xem thêm...Bạn thích nghe audiobook, truyện audio? Bạn muốn chia sẻ truyện do chính mình đọc hay những truyện bạn biết đến tất cả mọi người? Hãy chia sẻ audio đó tới YêuAudio. YêuAudio rất mong nhận được nhiều YêuAudio từ các bạn. Các bạn gửi truyện đến YêuAudio theo địa chỉ email: [email protected]. Mọi người đang chờ đón truyện của bạn!!!
Chuyện kể rằng, một người nọ sau khi từ giã cõi đời và được về bên Thượng Đế, anh ta mạo muội xin phép Thượng Đế cho anh ta được sống lại một vài giai đoạn trong đời anh ta. Sau khi suy nghĩ và thấy anh này cũng có một đề nghị hơi lạ, Thương Đế đã đồng ý.
Anh ta xin tiếp, “Thưa Ngài, sau mỗi quãng đời, xin cho con được dừng lại và về gặp Ngài để hỏi một vài thắc mắc có được không?” Thượng Đế cũng tỏ vẻ vui lòng ưng thuận. Vậy là người này trở lại kiếp người.
1/ Anh ta làm lại một cậu học trò với bao bận rộn với việc học hành, nhưng cũng không ít vui chơi hồn nhiên giải trí. Nhưng khi phải vượt qua những kỳ thi, thì cậu học trò lại tỏ ra lo sợ. Cậu ta lo sợ bị thi rớt, sợ bị điểm thấp, sợ bị chúng bạn chê cười…
Cậu ta xin dừng cuộc đời lại đó và đi hỏi Thượng Đế. “Thưa Ngài, tại sao con phải lo sợ những chuyện thi cử?”
“Con lo sợ chúng vì con đã nhìn cuộc đời của con như thể chỉ có chuyện thi cử mà quên đi những chuyện khác xung quanh con,” Thượng Đế trả lời.
2/ Anh ta trở lại dương thế và tiếp tục làm người.
Giai đoạn này, anh ta có người yêu, lập gia đình, có con và tưởng chừng như anh ta đã vượt qua những nỗi lo sợ của thời trẻ con. Thế nhưng, anh ta vẫn lo sợ. Anh sợ vợ anh phản bội, con anh không đủ sức khỏe, công việc làm ăn không ổn định.
Anh dừng cuộc đời lại và đi hỏi thượng đế. “Thưa Ngài, dù biết rằng con đã không nhìn cuộc đời như trước đây nữa, nhưng sao con vẫn lo sợ?”
Thượng Đế đáp, “Con lo sợ vì con muốn sở hữu chúng vĩnh viễn; con không muốn bị mất chúng. Con nên nhớ, điều gì con càng muốn nắm giữ, thì con càng lo sợ chúng bị mất đi.”
3/ Trở lại cuộc sống dương thế lần thứ ba, giờ đây ở tuổi cao niên, sau bao tháng ngày sợ hãi, lo lắng, ông già trông bình an và chấp nhận hơn. Ông không lo sợ bị mất vợ và lo lắng cho con cái như trước đây.
Nhưng trong tâm thức ông, một nỗi lo âu, sợ hãi vẫn ám ảnh ông. Nỗi lo sợ của ông không còn là nỗi lo liên quan đến “cơm áo, gạo tiền” như trước đây, nhưng ông lại sợ bị lãng quên những công trạng của thời trai trẻ; ông lo những thành quả ông góp cho đời sẽ bị mất dấu tích. Kỳ lạ thay, ông lại lo không còn được cảm nếm những nỗi lo sợ của thời học trò, của thời thiếu niên, của người thanh niên mà ông đã trải qua.
Ông quá tò mò nên quay về hỏi Thượng Đế, “Thưa Ngài, tại sao những điều lúc trước làm con lo sợ, thì bây giờ con lại sợ không còn được cảm nếm những nỗi sợ ấy nữa?”
Thượng Đế đáp, “Con yêu! Chừng nào con còn sống trong quá khứ, muốn quay trở lại quá khứ; và chừng nào con còn lo nghĩ về tương lai, muốn làm chủ lấy tương lai, thì con còn sống trong sợ hãi.”
*** Cha không có Quá Khứ, Cha không có Tương Lai. Cha chỉ có Hiện Tại. Nơi nào không có Hiện Tại, nơi đó không có Bình An.”
Đến đây hẳn các bạn đã đoán được dòng cảm xúc chủ đạo mà chương trình mang đến hôm nay là gì rồi chứ ạ, vâng chính là “Những nỗi lo trong cuộc sống”
Các bạn thân mến, nếu sinh mệnh con người như bài hát nổi tiếng của Nhạc sĩ Y Vân “60 năm cuộc đời” thì có phải chăng cứ mỗi “20 năm đầu, 20 năm sau và 20 năm cuối” mà tác giả viết chính là chỉ những khoảng dừng mang đầy nỗi lo lắng của con người giống như trong câu truyện trên?
20 năm đầu lo lắng cho tương lai. Đứng trước ngưỡng cửa Đại học nhưng lại không biết bản thân liệu có bước qua được hay không? thi đậu rồi ra trường sẽ làm gì? thi rớt rồi phải sống ra làm sao? Đối với người xem Đại học ko phải con đường duy nhất, vậy con đường thứ 2 sẽ là cái gì? Đi tiếp như nào đây?……..Con tim đập những nhịp đập chậm rãi sầu muộn.
20 năm sau, nổi lo cho gia đình, chồng vợ, con cái lại bủa vây. Nào cơm áo gạo tiền, nào vợ chồng có thủy chung, con cái có ngoan hiền?…..Con tim phập phồng mãi không yên.
20 năm cuối, Đối diện với tuổi già, với bệnh tật, với những năm tháng thời trẻ giờ chỉ còn trong tiếc nuối… với nhiều thứ phải đối diện mà dù có lo lắng đến đâu cũng lực bất tòng tâm, con tim dường như trở nên không còn sức lực nữa.
Còn bạn thì sao? Có bao giờ bạn nhận ra bản thân đang lo sợ chuyện gì chưa?
Mà thật ra bạn cũng không cần phải thống kê những chuyện “tầm phào” như thế! Cứ quẳng gánh lo đi mà vui sống.
Hãy chia sẻ cảm nhận của bạn
Audio gần đây
Người mẹ điên
Tuổi Trẻ Và Khát Vọng
Bạn có cảm thấy mệt mỏi?
Thay lời muốn nói số 2: Hai trái tim không cùng nhịp đập
Thay lời muốn nói số 1: My valentine
Mẹ
Thiếu Nữ Cài Hoa
Cái Nút Áo
Quà Của Annie
Hãy Thức Dậy Bằng Nụ Cười
Cha dượng - Thùy Trang
Tuổi Thanh Xuân Của Chúng Ta
Ông Hãy Tặng Con Một Nụ Cười
Độc Thân Thì Sao..?
Bố Luôn Yêu Thương Lặng lẽ – Bích Hiền
Tuổi 18, bất ngờ nhưng đáng mong chờ
Với con, Mẹ quan trọng nhất
Những bài học mẹ dạy con gái
Mẹ dạy con thế nào là người phụ nữ xấu
25 tuổi, bạn mong đợi điều gì?